Từ đó ta là đêm


“Đêm sâu quá đêm sâu nào biết ngủ/ Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi/ Mà có ngủ đâu người ta đợi mặt trời/ Đợi lâu quá nên để cơn mơ chờ đợi vậy”. Đã bao giờ bạn bạn lắng nghe đêm trôi, lắng nghe những âm thanh tĩnh mịch trong đêm? Đã bao giờ bạn lắng nghe tiếng nói con tim mình mỗi khi đêm về. Bỏ lại sau lưng những ồn ào, vội vã, những bon chen, hơn thua dưới ánh mặt trời, đêm là nơi ta tìm thấy chính mình, tìm thấy con người trong ta,...

 Từ bao giờ, chợt nhận ra, bên mình có đêm...
Cứng cỏi cũng là đêm, yếu đuối cũng là đêm...
Hi vọng cũng là đêm, hụt hẫng cũng là đêm..
Đợi chờ cũng là đêm, bỏ cuộc cũng là đêm...

Ta với đêm không phải người xa lạ, lâu rồi không gặp, da diết nhớ, gặp nhau nhiều lại chẳng biết nói sao cho hết lời. Gặp nhau rồi tự hỏi có hiểu nhau không? Ta hiểu gì đêm và đêm có bao giờ hiểu ta? Đêm có biết, những lần ta đến giữa đêm, bao điều ta muốn nói. Trước đêm ta chỉ thấy bản thân là đứa hèn nhát, chỉ có ta thôi, chỉ có đêm thôi, mà không sao nói thành lời được. Sao ta cứ hoài giữ lại, giấu kín trong lòng để làm đau chính ta?

Ta giấu chính lòng mình, ta sợ nói ra rồi mọi thứ lại tan biến thành hư vô cả. Đêm không hờn trách ta, đêm vẫn đến bên ta thật khẽ, lặng im không nói, lặng im để thả ta về với những nghĩ suy!

Đêm có là của riêng ta đâu, người ta có đêm của người ta, và ta chạnh thương đêm của mình... Những đêm rối bời với những điều chỉ riêng ta biết. Sau những vấp ngã trong cuộc sống, ta tìm đến đêm để trút vơi lòng đầy. Sau những tổn thương, ta đến với đêm xin được vỗ về. Khi nguời bỏ ta đi, ta chênh vênh đến dựa vào đêm...Ai đủ bao dung để cùng ta trải lòng như đêm.

Nhiều khi tự trách mình, sao cứ mãi dối lòng, sao cứ mãi dối mình! Không phải ta dối lòng đâu, không phải giấu đêm đâu, chỉ là ta chưa hiểu hết những gì ta đang nghĩ đó thôi. Bởi có bao nhiêu nỗi nhớ không thể nói thành lời. Chờ ta, được không đêm?

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Tha thứ một lần để lại bắt đầu yêu

Tôi không phải một người con gái từng trải trong tình yêu, cũng không phải một nhà tâm lý học như nhiều người vẫn nghĩ, bởi thế khi nhận được email của các em, các bạn xin tôi lời khuyên, tôi thực lòng chẳng biết phải khuyên gì.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình thản chịu đựng (Nhẫn nại)

Ứng phó với một sự kiện hay một vấn đề, chúng ta thường có thói quen hành động vội vàng, thiếu ý thức minh bạch, theo cảm tính hoặc quan niệm đã được lập trình sẵn trong bộ nhớ của chúng ta. Điều gì trái ý chúng ta liền giận dữ phản kháng, và cố gắng loại trừ càng sớm càng tốt; điều gì vừa lòng thì thích thú nắm bắt ngay và nỗ lực chiếm hữu cho bằng được. Hai thái độ cảm tính và quán tính này thiếu hẳn sự sáng suốt tỉnh thức và sự trầm tĩnh nhẫn nại.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

2011.04,18

I miss you. I miss you so much...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

2011.04.17

package miss;

/**
 *
 * @author nth
 */
public class Main{
    public static void main (String[] args) {
        Miss20110417 miss = new Miss20110417("Miss you");
        miss.setSize(300, 300);
        miss.setVisible(true);
    }
}
/*************** Main **********************************/
package miss;

import java.awt.Frame;
import java.awt.Label;
public class Miss20110417 extends Frame{
    Label lblContent = new Label("I miss you so much");
    public Miss20110417(String title) {
        super(title);
        add(lblContent);
    }
}

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Có lẽ là vì nhớ

   Có một câu thơ: "Bỗng một ngày, người ấy mở toang cánh cửa, và bước vào cuộc sống của tôi".

   Trích đoạn phim "Sabrina" của Andrey Herbun
   You... look better with hair...
Your black eyes are seducing...
Beautiful skin...
Healthy voice...
And your passion like the steaming sun in July.
   And so...
   I'd like to be in love with you... For a long time...
   Love you...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Học cơ bản mới có thể trở thành tài lớn

Lật trang nhật ký cũ, chợt bắt gặp 1 bài viết mà mình tìm hoài trên mạng không thấy, nên đành gõ lại.

   Ở đời có nhiều người đi học, nhưng ít ai biết học cho thành tài.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Đừng sợ vấp ngã

Đã bao lần bạn vấp ngã mà không hề nhớ ?

Lần đầu tiên chập chững bước đi, bạn đã bị ngã ?

Lần đầu tiên tập bơi, bạn uống nước và suýt chết đuối phải không?

Lần đầu tiên chơi bóng bàn, bạn có đánh trúng banh không?

Không sao đâu, vì…

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hai biển hồ

Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu, nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một người làm cả cuộc phân ly.

                      ...+"'+..+""+...

Người ta bảo ở bên Palextin có hai biển hồ... Biển hồ thứ nhất gọi là biển Chết. Đúng như tên gọi, không có sự sống nào bên trong cũng như xung quanh biển hồ này. Nước trong hồ không có một loại cá nào có thể sống nổi mà người uống cũng bị bệnh. Không một ai muốn sống ở gần đó. Biển hồ thứ hai là Galilê. Đây là biển hồ thu hút khách du lịch nhiều nhất. Nước ở biển hồ lúc nào cũng trong xanh mát rượi, con người có thể uống được mà cá cũng có thể sống được. Nhà cửa được xây cất rất nhiều ở nơi đây. Vườn cây ở đây tốt tươi nhờ nguồn nước này...

Nhưng điều kỳ lạ là cả hai biển hồ này đều được đón nhận nguồn nước từ sông Jordan. Nước sông Jordan chảy vào biển Chết. Biển chết đón nhận và giữ lại riêng cho mình mà không chia sẻ, nên nước trong biển Chết trở nên mặn chát. Biển hồ Galilê cũng đón nhận nguồn nước từ sông Jordan rồi từ đó mà tràn qua các các hồ nhỏ và sông lạch, nhờ vậy nước trong biển hồ này luôn sạch và mang lại sự sống cho cây cối, muôn thú và con người.

Một định lý trong cuộc sống mà ai cũng đồng tình: Một ánh lửa chia sẻ là một ánh lửa lan tỏa. Một đồng tiền kinh doanh là một đồng tiền sinh lợi. Đôi môi có hé mở mới thu nhận được nụ cười . Bàn tay có mở rộng trao ban, tâm hồn mới tràn ngập vui sướng.

Thật bất hạnh cho ai cả cuộc đời chỉ biết giữ cho riêng mình . "Sự sống" trong họ rồi cũng chết dần chết mòn như nước trong lòng biển chết!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bút ký 1/4/2011

Có những mảnh thời gian để ta hiểu ta hơn.
Có những thứ đâu chỉ ngồi mà ước mà có. Có những niềm tin đâu dễ dàng thường trực trong tim. Đừng hênh hoang rằng ta đây có niềm tin quyết thắng. Có thể là lúc ấy thì có đấy. Nhưng có giữ được nó hay không thì lại là chuyện khác. Đó là cả một vấn đề.
Có những niềm tin chỉ bước qua linh hồn rồi từ từ trở thành dĩ vãng. Có những niềm tin vẫn bền bỉ theo ta xuống tận tâm hồn. Niềm tin ấy luôn thường trực, ấp ủ những ước mơ cháy bỏng của con tim bé nhỏ. Niềm tin là chìa khóa để mở cửa thành công. Nhưng làm sao ta giữ được niềm tin ấy trước cám dỗ cuộc đời, trước những phù dung ảo mộng?
Thói ở đời, ta vẫn thường dễ có mọi thứ và rồi chính đôi bàn tay và trí óc này lại đánh mất mọi thứ.
Bởi vì ta cứ nghĩ rằng ta đã có nó và ta nghĩ ta sở hữu được ư? Nhưng thực tế chẳng bao giờ nó thuộc về ta.
Hãy luôn biết quý trọng và nâng niu bởi bản thể con người sinh ra là không có gì cả. Vậy thì những gì đã đến, chao ôi! Rồi cũng dễ dàng bị mất đi. Thế thôi! Đừng bao giờ sở hữu theo những kiểu nô lệ. Đừng bao giờ phải hát khúc ca ta chẳng còn gì, khi ta chẳng là gì.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS